Nỗi Đau Của Phận "Dâu Hờ", "Vợ Tạm"
Chị đã làm "dâu hờ" của bà trong ba năm mà chưa một lần bước chân vào nhà chồng. Mỗi lần từ Hà Nội về Hải Phòng, chị đều nghẹn ngào khi đi qua nhà chồng. Chị là người phụ nữ hiền dịu, có học thức và công việc ổn định, nhưng số phận lại trêu đùa chị. Chị yêu anh, một bác sĩ có phòng khám riêng, nhưng sau một thời gian dài, chị mới phát hiện anh đã có vợ và hai con. Dù muốn rời bỏ, chị lại bị anh thuyết phục rằng hai đứa trẻ không phải con ruột của anh và lý do anh không thể đưa chị về ra mắt mẹ chồng. Cuối cùng, chị tự nguyện làm vợ anh mà không có đám cưới hay giấy đăng ký kết hôn, vì anh luôn trì hoãn việc này.
Chị tổ chức một đám cưới nhỏ ở Hà Nội mà giờ mới nhận ra chồng đã nói dối chị và gia đình. Sau khi về sống cùng nhau, chị phát hiện ra sự lừa dối của anh. Mẹ chồng thường xuyên chửi mắng chị vì cho rằng chị đã chen ngang vào gia đình. Chị im lặng chịu đựng vì yêu anh. Khi biết chị mang thai, mẹ chồng ép anh bắt chị phá thai. Dù không muốn, chị đã bị lừa uống thuốc và mất con. Trong nỗi đau xót, chị thấy chồng và mẹ chồng vẫn thản nhiên như không có gì xảy ra.
Anh xin lỗi và nói rằng sẽ chờ thời điểm khác để có con vì mẹ anh chưa đồng ý. Anh hứa sẽ ly hôn với vợ để chính thức có chị. Chị cảm thấy anh có lý, nhưng biết rằng mình sai khi làm vợ anh trong khi anh chưa ly hôn. Gần hai năm sau, chị lỡ mang thai lần hai, và lần này anh im lặng. Mẹ chồng xuống thăm và chăm sóc chị, khiến chị cảm động vì sự thay đổi của bà. Bà kể rằng chồng chị đang gặp khó khăn tài chính trong việc mở phòng khám mới ở Lào Cai, nên chị đã đưa cho bà 300 triệu để giúp đỡ anh. Từ đó, mối quan hệ giữa mẹ chồng và nàng dâu cải thiện hơn.
Chị cảm thấy thương bà như con gái thương mẹ, và bà cũng có vẻ thương chị. Khi chồng chị bắt đầu hoạt động ở Lào Cai, mẹ chồng lên giúp. Ngày chị sinh, cả bà và chồng đều bận, khiến chị phải gọi mẹ đẻ đưa vào viện, tủi thân vô cùng. May mắn, chị sinh thường và được về sớm. Khi ở cữ, chị nghe mẹ chồng hờ động viên nhưng thấy lời bà thật vô lý. Ngày làm khai sinh cho con, chồng chị muốn con mang họ chị tạm thời, dẫn đến cãi vã. Mẹ chồng lại gọi điện ngọt nhạt, làm chị cảm thấy ức chế vì bà không nhận cháu, chồng không nhận con. Chị bối rối không biết phải làm sao.
Sau khi sinh con, chị phải nghỉ thai sản và đã đưa hết tiền tiết kiệm cho mẹ chồng để chồng mở phòng khám. Chồng có gửi tiền về nuôi con, khiến chị cảm thấy phần nào an ủi. Khi bé Gấu gần 3 tháng, mẹ chồng đến và đập hóa đơn xuống bàn, chửi mắng chị vì không đủ tiền nuôi con. Chị hiền lành nên không biết nói gì. Lần cuối bà đến thăm, chị và Gấu đang ốm. Bà vào nhà, ném bánh và chửi mắng chị. Mặc dù lòng tan nát, chị vẫn bế con về Hà Nội để tiếp tục nuôi con. Bà nói: "Con Gấu cô đẻ được thì nuôi được, gia đình tôi không có trách nhiệm".
Sau khi nói xong, bà cắp đít đi. Gấu khóc lớn vì nghe bà quát, còn chị thì mắt ngấn lệ. Cuộc sống buồn bã của hai mẹ con cứ tiếp diễn. Hai tháng không thấy hắn về, chị quyết định bế con đi tìm hắn ở phòng khám mới ở Lào Cai. Tại đây, chị chỉ gặp bà, người đã ghẻ lạnh và chửi chị: “Mày ngứa hay sao?”


Source: https://afamily.vn/cay-dang-phan-dau-ho-vo-tam-2014022605132096.chn